Có rất nhiều điều, trước khi bạn hiểu được phải trân trọng, thì nó đã trở thành quá khứ; có rất nhiều người, trước khi bạn thật tâm, đã trở thành người xưa mất rồi.
Hầu hết những điều tốt đẹp trong cuộc sống đều ngắn ngủi và dễ dàng mất đi. Vậy nên hãy tận hưởng và trân trọng, hãy đối xử tốt với mọi người xung quanh, đừng lãng phí thời gian để chờ đợi “kết thúc có hậu” của mọi vấn đề nan giải, đừng dành những điều tốt nhất cho đến cuối cùng.
Dành dụm tiền để sau khi về hưu rồi mới hưởng thụ. Kết quả là sau khi nghỉ hưu, bởi vì tuổi tác cao, sức khỏe kém đi, hành động bất tiện, thành ra chỗ nào cũng không đi được. Để dành tiền dưỡng già, kết quả khi con cái trưởng thành rồi, muốn ra nước ngoài du học, muốn lập nghiệp làm ăn, muốn cưới vợ. Tiền hưu dành dụm bấy lâu cũng đều vụt đi mất.
Khi có đủ năng lực thiện đãi bản thân, mong bạn hãy thực hiện ngay đi, chứ đừng đợi đến sau này. Người già đôi khi cũng không thể làm được những việc mà người trung niên hoặc người trẻ tuổi có thể làm được, bởi vì tuổi tác và sức khỏe chính là một yếu tố lớn. Ngay khi con cái còn nhỏ hãy bảo với chúng rằng: “Bố mẹ chỉ nuôi con ăn học đến hết cấp 3 thôi, lên đại học con phải tự lực cánh sinh, muốn du học, muốn lập nghiệp, muốn cưới vợ, thì hãy tự mình nghĩ cách”. Còn bản thân nên giữ lại một ít tiền, đừng chỉ mãi sống vì con cái.
Năm ngoái, vợ người bạn thân của tôi qua đời, tai nạn bất ngờ này thực sự khiến người ta rất khó chấp nhận, nhưng cái chết thường đến mau lẹ như vậy đó. Người bạn nói, vợ anh luôn hy vọng sẽ được chồng tặng hoa vào mỗi dịp đặc biệt, nhưng người chồng cảm thấy như vậy thật lãng phí, lúc nào cũng lần lữa để lần sau hẵng mua, kết quả sau khi vợ chết, lại kết hoa tươi quanh linh cữu vợ. Đây chẳng phải quá ngốc hay sao?
Chờ đợi…… chờ đợi……, có vẻ như toàn bộ cuộc đời chúng ta đều dành để chờ đợi.
Chúng ta thường nói với bản thân :
“Đợi sau khi tốt nghiệp đại học, tôi sẽ như thế này…”