Site icon Thời báo Việt Đức

Loại thuốc “tăng lực” kỳ lạ của hàng triệu lính phát xít Đức

Ảnh minh họa. Nguồn pixabay.com

Trong cuốn sách Der Totale Rausch, không chỉ binh lính và dân thường Đức sử dụng ma túy đá dạng viên, mà chính Hitler cũng thường dùng các loại thuốc phiện khác.
Norman Ohler đã dành nhiều năm nghiên cứu các tài liệu về Đức và Mỹ, bao gồm tập hợp ghi chép được lưu giữ bởi Theodor Morell, bác sĩ riêng của Adolf Hitler.

Ông phát hiện ra rằng nhiều người dưới thời Đức Quốc xã thường xuyên sử dụng thuốc phiện, từ binh lính thuộc các lực lượng vũ trang Đức Wehrmacht cho tới Hitler.

Việc sử dụng methamphetamine, hay còn gọi là ma túy đá, đặc biệt phổ biến. Dạng viên của loại này gọi là Pervitin, đã được phân phối cho hàng triệu người lính Wehrmacht trước cuộc tấn công Pháp năm 1940.

Pervitin được phát triển bởi công ty dược phẩm Temmler, có trụ sở ở Berlin, ra mắt thị trường năm 1938. Khi đó Pervitin được coi như một loại thần dược có khả năng giúp tỉnh táo, chống trầm cảm cùng các công dụng khác. Thậm chí, có thời gian ngắn, Pervitin được bán không cần đơn của bác sĩ.

Otto Ranke, một bác sĩ quân y Đức, đã tiến hành thử nghiệm Pervitin trên 90 sinh viên. Dựa trên kết quả nghiên cứu, Ranke kết luận rằng loại thuốc này sẽ giúp người Đức giành chiến thắng.

Với Pervitin, lính Wehrmacht có thể tỉnh táo nhiều ngày và hành quân nhiều cây số mà không cần nghỉ ngơi.

Trong Der Totale Rausch, Norman Ohler đã chép lại một bức thư gửi về cho gia đình năm 1939 của Heinrich Böll, nhà văn giành giải Nobel Văn học năm 1972. Trong thư, anh lính trẻ đã cầu xin bố mẹ hãy gửi thêm Pervitin, cách duy nhất anh biết để chiến đấu với kẻ thù lớn nhất – buồn ngủ.

Tháng 4/1940, một văn bản được gọi là “Nghị định chất kích thích” được ban hành. Nhờ đó, hơn 35 triệu viên Pervitin và Isophan (phiên bản có sự điều chỉnh nhỏ do công ty dược Knoll sản xuất) đã được gửi đến tiền tuyến, nơi chúng trở thành thuốc tăng lực của quân đội Đức trong cuộc xâm lược chớp nhoáng vào Pháp thông qua vùng núi Ardennes.

Cuộc tấn công này khiến cả thế giới phải sửng sốt. Chỉ trong vòng 4 ngày, đoàn xe tăng của Hitler chiếm được nhiều lãnh thổ Pháp hơn quân đội Đức làm được trong 4 năm của Thế chiến I.

Pervitin giúp quân phát xít tỉnh táo, tiếp tục hành quân, chỉnh tề và cảm thấy phấn chấn.

Theo Ohler, Đức Quốc xã muốn biến Pervitin trở thành đối thủ của Coca Cola. Thậm chí, họ còn sản xuất cả chocolate chứa thuốc phiện. Phụ nữ được khuyến khích ăn hai hoặc ba viên mỗi ngày để hoàn thành công việc nội trợ nhanh chóng, ngoài ra còn giúp giảm cân.

Tác dụng phụ của Pervitin nghiêm trọng đến nỗi quân đội Đức phải cắt giảm lượng sử dụng sau năm 1940.

Theo nhà sử học Lukasz Kamienski, một người lính chiến đấu dựa vào Pervitn thường cảm thấy bản thân hoạt động không hiệu quả vào hôm sau; hết thuốc anh ta trông giống zombie hơn là một chiến binh vĩ đại. Một số binh lính trở nên rất bạo lực, tấn công dân thường, thậm chí cả chỉ huy của mình.

Trong Der Totale Rausch, tác giả nói rằng các lãnh đạo của Đức Quốc xã đều có những loại thuốc phiện ưa thích của riêng họ. Tuy nhiên, Norman Ohler sau đó đã chỉ rõ: “Không phải tất cả họ đều sử dụng mọi loại thuốc. Một số dùng nhiều, số khác thì ít hơn”.

Sau khi bác sĩ Thedor Morell chữa bệnh đường ruột cho Hitler, hai người bắt đầu một mối quan hệ gắn bó mật thiết kéo dài hơn 9 năm.

Trong thời gian này, như trong ghi chú của Morell, hầu như mọi này ông đều tiêm cho Hitler một số loại thuốc, bao gồm chất kích thích, thuốc an thần và thuốc phiện.

Nhờ là bác sĩ riêng Hitler, Thedor Morell có một danh sách các “bệnh nhân” thuộc hàng ngũ lãnh đạo cao cấp của Đức Quốc xã.

Ông thậm chí còn mua lại một công ty lớn của Czech do người Do Thái sở hữu trước đây, để sản xuất hàng loạt các liều thuốc vitamin và hormone từ các bộ phận của động vật.

Khi Hitler ốm nặng năm 1941, việc tiêm vitamin không còn hiệu quả, Morell quyết định sử dụng các loại thuốc mạnh hơn. Mặc dù Hitler có thể đã không sử dụng Pervitin nhưng đây chỉ là một trong số ít các chất mà ông ta không thử.

Ghi chép cá nhân của Morell cho thấy ông bác sĩ này đã tiêm cho Hitler 800 mũi trong vài năm. Đáng chú ý trong số đó là Eudokal, một dạng thuốc phiện được điều chế riêng, một họ hàng gần với heroin, có khả năng tạo trạng thái hưng phấn ở bệnh nhân.

Về cuối cuộc chiến, Morell đã tiêm cho Hitler liều Eudokal đầu tiên ngay trước cuộc họp quan trọng với nhà lãnh đạo Ý Benito Mussolini bàn về tương lai của phe Trục vào tháng Bảy năm 1943.

Theo Mỹ Huyền/ Báo Điện Tử Trí Thức Trẻ

Exit mobile version