Bao người Việt tha hương nặng tâm hồn văn chương thường tìm đến nàng thơ để gửi gắm nỗi niềm khắc khoải nhớ thương. Ngay từ những thập niên 90, cộng đồng người Việt ở Mỹ đã hợp tuyển được những bài thơ như thế, xuất bản thành tập thơ “Dáng Việt”, trong đó nổi bật bài thơ của tác giả Bùi Hồng sống ở Đức đem lòng mình trải lên trang giấy gửi tới tận bên kia bờ đại dương. Toà soạn xin được trân trọng gửi tới Quý bạn đọc.
Hoa quê mình
Anh nhớ quê mình hoa Sứ trắng
Ngào ngạt hương trong nắng trưa hè
Đơn sơ cánh nhỏ nghiêng che
Em cài mái tóc anh về tương tư.
Hoa Mai nở ấy chừ Xuân tới
Bánh chưng xanh, câu đối, cành nêu
Rộn ràng áo gấm mới thêu
Em đi trẩy hội anh yêu dáng gầy.
Hoa Phượng thắm đong đầy nhung nhớ
Tuổi học trò sách vở mùa thi
Thơ tình tập tễnh chép ghi
Anh hoài khắc khoải mỗi khi Hạ về.
Hoa Dạ Lý hương quê thơm ngát
Lời tự tình bài hát ca dao
Đêm nằm đếm những vì sao
Hỏi thầm Dạ Lý khi nào biết yêu?
Quê anh đó mang nhiều nhung nhớ
Mưa nắng hai mùa vẫn rợp hoa
Anh đi giữa phố người ta
Thấy buồn hiu hắt nhớ hoa quê mình!
Bùi Hồng