Trẻ con ở Đức và nhiều nước châu âu nói chung đúng nghĩa là “búp trên cành, biết ăn ngủ học hành là ngoan”.
Ngay từ khi trong bụng mẹ, trẻ đã được lịch thăm khám thường xuyên để giám sát chặt chẽ tình hình sức khoẻ của thai nhi. Bất kỳ một sự phát triển không mong muốn nào đều được phát hiện và nỗ lực can thiệp đến mức tối đa.
Tất nhiên vẫn có những đứa trẻ sinh ra tật nguyền hay không lành lặn. Chúng được trợ cấp toàn bộ các khoảng chăm sóc đặc biệt, thậm chí có xe đưa đón đến những khu nhà trẻ thiệt thòi. Gần chỗ mình ở, thành phố Ilmenau nằm ở miền trung nước Đức, cũng có một khu như vậy. Hay đi dạo cùng một ông chú sống đây mấy mươi năm, chú kể rất nhiều tiền của nhà nước chi ra để giúp chăm sóc các em, giảm khoảng cách thiệt thòi với trẻ khác.
Những đứa trẻ ra đời vuông tròn, cũng sẽ tiếp tục được thăm khám định kỳ với tầng số khác nhau tuỳ vào độ tuổi. Nhưng nhìn chung phải kéo dài đến khi các em hoàn thiện các chức năng và trở thành một người trưởng thành. Còn nhỏ thì khám chức năng nghe, nói, đọc, viết, phản xạ,… Rồi tiêm ngừa đầy đủ các mũi tiêm qua các năm.
Phụ huynh nào không đưa con đi khám hay đưa con đi tiêm phòng thì bị phạt: bị cắt tiền trợ cấp nuôi con, bị bác sĩ rầy; mà vô trách nhiệm quá sẽ bị tước quyền nuôi con. Nói chung nhà nước luôn có đặc quyền đặc lợi cho trẻ nhỏ.
Nói như vậy không có nghĩa là trẻ con Đức được nuôi như “gà công nghiệp”. Chúng được ba mẹ dạy tính độc lập và mạnh mẽ; quan trọng hơn là chúng được va chạm với tự nhiên để trở nên rắn rỏi hơn.
Ra trời tuyết, ba mẹ Đức sẵn sàng cho con cái mặc phông phanh và chơi với tuyết nếu chúng thấy thích. Tương tự, xuống tắm sông nước rất lạnh, nhưng ba mẹ Đức không bao giờ ngăn chúng nếu chúng có nhu cầu. Trời nắng, chúng vẫn đeo cái ba lô nhỏ xíu để đi theo sau ba mẹ (không bồng, không bế) cho đến khi chúng không thể theo. Mọi việc lớn nhỏ, đi chơi dù mưa hay nắng, lạnh hay nóng, chúng đều được tham gia như 1 thành viên trong gia đình độc lập (có giám sát).
Hôm qua đi ra sân bóng, trời rét cóng, những đứa trẻ vẫn được chạy nhảy và chơi đùa với quả bóng. Chúng ta vẫn thường bảo vệ trẻ con thái quá, vô tình ngăn chúng phát triển bình thường về mặt cảm xúc lẫn thể chất.
Bản thân mình ngay từ nhỏ được ba mẹ thả ra với tự nhiên: dầm mưa trưa đến chiều đá bóng; đội nắng cả ngày bắt dế, đào bò cạp, bắt chim; lội bùn lầy bắt cua mò ốc; … Khi vào Sài Gòn mới thấy, điều mà mình hơn nhiều bạn Sài Gòn chính là chịu nắng chịu mưa tốt hơn, quan trọng hơn là kiến thức thực tế về cỏ cây và con người, về kỹ năng căn bản như gọt quả bưởi thái quả xoài hay bổ quả dừa,… cũng thành thạo hơn. Tất cả đều góp phần cho sự phát triển bình thường của con trẻ.
Nguồn: Face book Đỗ Thiện