Hãy hạnh phúc khi còn có cảm giác buồn khi phải tam biệt bố mẹ, bởi còn được nhớ được buồn là khi đó chúng ta vẫn còn có bố mẹ.
Dẫu không muốn cách xa nhưng chỉ vì cuộc sống mà nhiều người phải xa quê hương sinh sống và lập nghiệp. Cảnh tượng chia tay giữa bố mẹ và con cái ở sân bay của những người con xa quê thấm đẫm nước mắt, luyến lưu và cả sự nhớ nhung. Đây cũng là nỗi lòng chung của tất cả người con xa xứ khi phải chia tay cha mẹ sau những ngày Tết sum vầy chia sẻ trên mạng xã hội.
Về nhà thì vui nhưng chia tay thì rất buồn, đã lỡ chọn rồi nên chỉ có thể cố gắng bước tiếp
“Lúc chưa về thì nhớ nhà 1, về xong sang thì nhớ 10. Mình sang lại chắc khóc cả tháng sau đó, cứ nghĩ đến mẹ ở nhà là buồn kinh khủng. Chắc cả tháng sau mới quen lại dần.”
“Mình còn đang ở Việt Nam khoảng 1 tuần nữa về lại Đức. Mỗi ngày soạn 1 ít đồ bỏ vào va ly để chuẩn bị về đức thì nước mắt lại rươm rướm chạnh lòng nghẹn ngào. Nhưng bạn thì còn có con đi chung .Mình thì lủi thủi quay về đức 1 mình vì chồng mình và con đã về chơi mùa hè trước rồi.Cảm giác chia tay người thân buồn lắm.”
“Giống như mình lần đầu về Việt Nam hẳn gần 6 tháng chơi với ông bà mà đến lúc gần đi còn có ý định bỏ Đức ở hẳn Việt Nam cơ , lúc ra sân bay bà ngoại khóc như mưa cả sân bay họ nhìn tưởng có chuyện gì, ngày hôm sau bà phải nhập viện, hỏi ra mới biết trước cả tuần bà buồn khóc nhớ con cháu không ngủ được.”
“Mình cũng vậy, lúc đi vào chỗ Hải quan quay lại nhìn mẹ và anh chị em đứng ngoài đã buồn, tới lúc bố mình đi cùng mình vào tận chỗ cổng ra máy bay, lúc bảo bố về đi nhìn bố đi 1 mình ra, chốc lại quay lại vẫy ý bảo yên tâm đi mạnh giỏi là mình khóc òa lên. Xong lúc máy bay chuẩn bị cất cánh nữa, nhìn lại cũng ôm mặt rấm rứt khóc. Lần nào cũng thế, 10 năm bao chuyến đi về mà vẫn không kìm được, cứ nghĩ còn bao lần gặp bố mẹ ở nhà nữa là lại buồn.”
“Về Việt Nam rồi không muốn quay lại Đức nữa, bao nhiêu lần về là bấy nhiêu lần khóc. Bà Ngoại không dám đi tiễn ở sân bay luôn vì cứ tới đó là 2 mẹ con đều khóc nức nở. Sau đó mình quay lại Đức phải mất vài tuần thất thần, chán chường không muốn làm gì chỉ vì nhớ ba mẹ ở Việt Nam, nhưng rồi cũng sẽ qua đi, ráng cày cuốc về với ba mẹ nhiều hơn là được bạn ạ.”
Vài năm mới về Việt Nam 1 lần thì số lần gặp bố mẹ chỉ còn tính bằng đầu ngón tay
“Lúc tôi bước chân sang Đức bố mẹ mới ngoài 50, giờ bố mẹ đã 93 tuổi mỗi lần về Việt Nam sang là một lần thương nhớ, là lại lo lắng cứ nghĩ biết đâu đây là lần cuối cùng gặp bố mẹ. Năm 2022 tôi vừa mất mẹ đẻ vừa mất mẹ chồng nghĩ nó buồn và hụt hẫng lắm.”
“Hoàn cảnh những người con xa quê, còn bố mẹ già ở nhà. Cứ nhẩm tính vài năm mới về được 1 lần thì số lần gặp bố mẹ chỉ còn tính bằng đầu ngón tay. Thương lắm nhưng không phải ai cũng có điều kiện để năm nào cũng về quê được.”
“Mẹ mình năm nay mừng thượng thọ 85 tuổi mình cũng không về được, vì mình mới về đầu tháng 12 dương lịch giải quyết công việc, hôm qua gọi điện bà lại hỏi ra giêng con có về không, Nhưng ngày cuối đời nếu mình được sống bên mẹ và chăm sóc mẹ thì tốt. Tuổi này chắc cũng không còn được bao nhiêu lần về nhìn thấy mẹ nữa. Mỗi lần đi ôm mẹ xong mẹ lại năm tay con bịn rịn không buông, xe ô tô chạy rồi minh còn quay lại nhìn mẹ minh van dung đó khóc và lau nước mắt, nhìn thấy thương mà khóc cho đến lúc ra sân bay Thanh Hóa- Hà Nội”.
“Mình thì không khóc mà con mình khóc quá trời. 2 năm về lần mà đi tụi nó nói nhớ bà ngoại. Khóc vô đến Hải quan vẫn khóc. Cố gắng làm 2 năm về thăm nhà 1 lần bạn à. Giờ còn bố mẹ nên về thăm, chứ sau này không còn nữa về cũng chả ý nghĩa nữa.”
Hãy hạnh phúc khi còn có cảm giác buồn khi phải tam biệt bố mẹ, bởi còn được nhớ được buồn là khi đó chúng ta vẫn còn có bố mẹ.
Phong Lưu (tổng hợp)