Các tài xế được nhường thường giơ tay lên để cám ơn và người nhường giơ tay đáp lại. Đây cũng là điều làm tôi và gia đình rất ấn tượng khi tham gia giao thông tại Đức.
Khi quan sát thấy người đi bộ hoặc xe đạp muốn qua đường, kể cả không có vạch đi bộ, các tài xế cũng thường sẽ nhường đường, chỉ vượt khi khoảng cách đủ rộng, thường là 1-2 m tùy tốc độ. Khi di chuyển vào đường hẹp, có quyền ưu tiên nhưng lại có một xe ngược chiều đang chạy tới và không có khoảng trống để xe đó tấp vào, tài xế cũng thường sẽ nhường đường nếu có đủ khoảng trống.
Ở những ngã tư đường đồng cấp mà không có đèn giao thông (thường là ở trong khu vực 30, nghĩa là được chạy tối đa 30 km/h), tất cả đều giảm tốc độ và nhường đường theo luật (phải trước, trái sau). Nếu một xe muốn rẽ trái và đường đó chỉ có mỗi làn một chiều, xe đó sẽ bật đèn xi-nhan và đi chậm hoặc dừng lại, tất cả những xe đi phía sau đều phải làm như vậy, và họ kiên nhẫn làm như vậy.
Có làn đường ngược chiều rất đông xe và tất nhiên là người rẽ trái cần phải nhường đường cho những xe ở làn ngược chiều đấy, họ vẫn kiên nhẫn chờ. Tất nhiên, trường hợp này chủ yếu xảy ra ở đường trong thành phố và những đường tốc độ thấp, trên cao tốc sẽ không bao giờ có lối rẽ trái như vậy.
Nếu muốn nhường đường cho ai trong khi mình có quyền ưu tiên thì nháy đèn pha. Các tài xế được nhường thường giơ tay lên để cám ơn và người nhường giơ tay đáp lại. Đây cũng là điều làm tôi và gia đình rất ấn tượng khi tham gia giao thông tại Đức.
Nhìn chung, người Đức rất tuân thủ luật giao thông và lái xe rất nghiêm túc và có trách nhiệm, sẵn sàng nhường đường nếu điều đó tốt hơn cho việc lưu thông của tuyến đường. Xe đạp và người đi bộ là những người thường được “đối xử” tốt hơn.
Theo Nguyễn Khôi / vnexpress.net