Biết bao điều mà đất nước và con người Việt Nam đang muốn mở ra trải lòng với thế giới, từ xuất khẩu hàng hóa, giao lưu văn hóa nghệ thuật và đặc biệt là du lịch. Đạo diễn Jordan Vogt-Roberts làm phim Kong: Đảo đầu lâu cũng đã ngợi khen Việt Nam và ông đã quyết định sang Việt Nam sinh sống đó thôi.
Điều đáng buồn ở đây là những hành động của một số ít người Việt Nam với cách cư xử kém văn hóa đã làm mất đi một phần nào ấn tượng đẹp trong mắt du khách nước ngoài.
Tôi rất thích những món xôi chiên, gỏi gà, bún ốc hay bánh cuốn… Thỉnh thoảng tôi mời bạn bè cả Bắc lẫn Nam tới quán mình thích để thưởng thức. Mấy tháng gần đây, khi tôi đến một số quán ở đường Nguyễn Du, Hải Triều thì thường gặp phải cảnh tượng chủ, khách hoảng loạn do bị cán bộ đô thị xua đuổi.
Hôm đó, ngồi cạnh bàn tôi và người bạn là bàn của hai nam và một nữ thanh niên người Nhật. Họ gọi ba tô phở và ăn ngon lành. Tôi liền thử hỏi: “Are you OK?” thì một người trong số họ liền giơ ngón tay cái lên kèm trả lời vui vẻ: “Very good!”. Bỗng nhiên một nhóm cán bộ đô thị thình lình xuất hiện, sỗ sàng sấn tới bê, tịch thu bàn ghế mặc kệ mọi người đang ăn. Tất cả náo loạn, bát đũa rơi lung tung, nét mặt mọi người ngơ ngác, nhất là ba vị khách người Nhật. Bạn tôi thấy vậy lắc đầu. Tôi bảo: “Đang chiến dịch dẹp loạn vỉa hè mà!”. Bạn tôi nói: “Muốn bê bàn cũng nói một câu lịch sự rồi bê, đằng này nhảy ào vào giật bàn loạn cả lên”.
Vừa lúc đó nhân viên phục vụ giật tay áo tôi, giơ ra cái túi bánh hỏi: “Của chị phải không?”. Tôi lắc đầu và chợt nhớ ra là của cô gái người Nhật. Tôi nhìn quanh tìm các bạn ấy nhưng không thấy, chắc là sợ quá chạy quên cả bánh. Mà cũng là bánh của Việt Nam, chắc cô mua để ăn thử.
Hai ngày sau, tôi lại đưa bạn quay trở lại quán. Thật bất ngờ khi gặp lại ba người khách Nhật. Tôi hỏi: “Bạn không sợ à?”. Một người trong nhóm trả lời: “Tôi không thích bị đối xử như vậy nhưng tôi thích phở. Tôi đã đọc trên tạp chí Nhật về món ăn ngon Việt Nam kèm địa chỉ này. Đúng là ngon thật! Tôi thích món “phở đuổi” này. Về nước tôi còn có chuyện để kể với bạn bè về văn hóa ẩm thực của người Việt Nam chứ”.
Vừa lúc đó nhóm cán bộ đô thị lại tới và bàn ghế lại bị tịch thu một cách thô bạo. Một khách hàng Việt Nam bức xúc đứng lên phản đối liền bị cán bộ đô thị thách thức.
Tôi biết luật cấm bày bán trên vỉa hè nhưng tôi là người Việt Nam tôi hiểu, còn những người khách nước ngoài đến đây thì đâu có biết sự tình. Họ sẽ nghĩ thế nào về hành động của nhóm cán bộ đô thị trên?
Gần đây, tôi rất vui trước thông tin Nhà nước cho thuê 2 m vỉa hè trước các cửa hàng. Có nghĩa tôi và khách hàng, đặc biệt là khách nước ngoài có thể đàng hoàng, thoải mái thưởng thức các món ăn ngon. Việc này cũng có lợi cho ba bên: Nhà nước, người bán và khách hàng.
Điều tôi vui nhất là trong mắt người nước ngoài sẽ là một Việt Nam thân thiện và mến khách với cách cư xử đầy văn hóa.
Theo Hồ Lê / Báo Pháp Luật TP HCM