TBVĐ- Cơ quan hòa giải tiếng Đức gọi là Schlichtungsstelle, bao gồm một hoặc nhiều chuyên viên cũng như luật sư hiểu biết và dày dạn kinh nghiệm, đứng ra làm trung gian hoà giải ngoài toà giữa khách hàng và doanh nghiệp, hầu hết là miễn phí.
Họ là những người xử lý tình huống công bằng, tự chủ, không vụ lợi, nhằm tìm ra những giải pháp phù hợp, trung lập và giảm thiểu tối đa bất lợi cho cả hai bên. Hiện tại Đức có 27 cơ quan hòa giải ngoài tòa được công nhận.
Ưu điểm lớn nhất của Schlichtungsstelle là gần như miễn phí, người tiêu dùng chỉ phải trả phí bưu điện, copy giấy tờ, cước điện thoại. Quá trình giải quyết tranh chấp đơn giản và tốn ít thời gian hơn xét xử tại tòa. Đơn xin giúp đỡ hòa giải có thể lấy ở trên mạng và gửi đến cho cơ quan phụ trách qua Email, bưu điện hay fax. Trong suốt quá trình giải quyết tranh chấp, cơ quan hòa giải luôn giữ liên lạc với người tiêu dùng và cập nhật tình trạng hòa giải. Trung bình, quá trình hòa giải kết thúc sau 90 ngày chứ không kéo dài nhiều năm trời như xét xử tại tòa. Một điểm cộng nữa của hòa giải ngoài tòa làm đóng băng thời gian hết hạn Verjährungsfrist (thông thường 3 năm), có nghĩa, khi cơ quan hòa giải can thiệp, thời gian hết hạn sẽ không được tính, mà chỉ được tiếp tục tính 6 tháng sau khi kết thúc hòa giải (theo điều 204 Bộ luật Dân sự).
Tuy nhiên, hòa giải ngoài tòa cũng có nhiều hạn chế. Chẳng hạn, quá trình này do hai bên tự nguyện tham gia. Nếu doanh nghiệp không đồng ý giải quyết tranh chấp ngoài tòa, họ sẽ không bắt buộc phải tham gia. Ngoài ra, kết quả hòa giải cũng không có giá trị pháp lý, có nghĩa người tiêu dùng hoặc doanh nghiệp có thể tự quyết định có đồng tình với đề xuất hòa giải hay không. Ngoại lệ: Khi các hãng bảo hiểm hay ngân hàng tham gia vào quá trình hòa giải ngoài tòa, họ bắt buộc phải chấp nhận đề xuất hòa giải của chuyên viên, khi giá trị tranh chấp không vượt quá ngưỡng nhất định. Nếu họ không đồng tình, chỉ còn cách kiện ra tòa.
Ngọc Chiến