TBVĐ- Người Đức rất coi trọng phân loại rác thải và xem như nghĩa vụ của mình với môi trường.
Thứ nhất là rác Bio (Biomüll) – đựng trong các thùng màu nâu, gồm các loại rác hữu cơ có thể phân hủy, ví dụ rác nhà bếp từ thức ăn thừa, rau hoa quả, vỏ trứng, vỏ các loại hạt, bã cà phê và chè, đến lá cây rụng trong vườn, cỏ … Các loại chất lỏng, đầu mẩu thuốc lá hoặc bỉm trẻ nhỏ KHÔNG được vứt vào rác Bio;
Thứ hai là loại rác thải thường (Restmüll) – đựng trong các thùng màu đen, không chứa chất độc hại nhưng khó phân hủy như tàn thuốc lá, tro, túi rác lấy ra từ máy hút bụi, đầu mẩu thuốc lá, các mẩu cao su thừa, băng gạc vệ sinh, bỉm trẻ em, sản phẩm làm từ da và đồ giả da;
Thứ ba là „túi/thùng rác vàng“ (gelbe Tonne/gelber Sack) – bao gồm các loại chất dẻo như túi ni-lông, đồ hộp/lon rỗng, hộp đựng nước (Tetrapacks);
Thứ tư là rác giấy (Papiertonne) – thùng đựng rác giấy có màu xanh da trời, có thể vứt các loại báo cũ, tạp chí cũ, tờ rơi, sách cũ, bao bì bằng giấy hoặc bìa cứng;
Thứ năm là thùng thủy tinh (Glascontainer) để vứt chai, lọ – là những thùng to tròn màu xanh lá cây, nâu hoặc trắng mà thỉnh thoảng chúng ta vẫn nhìn thấy đặt trên vỉa hè, nắp chai/lọ phải vứt vào túi rác vàng và không vứt các loại vỏ chai có thể tái sử dụng (Mehrweg- und Pfandflaschen);
Thứ sáu và cuối cùng là các loại rác chứa chất độc hại và hóa học như pin thường và pin Akku cũng như các loại thuốc hết hạn, đồ mỹ phẩm phải vứt riêng. Các siêu thị có chỗ để vứt pin, còn đồ mỹ phẩm, thuốc hết hạn thì mang đến hiệu thuốc.
Cẩm Chi