Theo phán quyết của Tòa án Hành chính Tiểu bang Verwaltungsgerichtshof Baden-Württemberg, vẫn được nhận tiền góa bụa Witwengeld, mặc dù kết hôn trước khi người chồng qua đời chỉ hai tháng và biết rõ về tình trạng bệnh của chồng (án số 4 S 1562/15), khi xét xử vụ án dưới đây.
Trước khi phát hiện ra bệnh, cả hai đã lên kế hoạch kết hôn, nhưng lịch cưới bị dời lại nhiều lần vì nhiều lý do. Theo chứng nhận bác sỹ, vào thời điểm kết hôn, tình trạng bệnh của người chồng có tiến triển tốt và cả hai đã lên kế hoạch cho cuộc sống chung lâu dài. Do đó, ngờ vực kết hôn để lấy tiền góa bụa hoàn toàn vô căn cứ. Căn cứ văn bản luật: Theo Điều 19, khoản 1, câu 2, Luật chăm sóc công nhân viên chức Beamtenversorgungsgesetz, vợ của nhân viên về hưu quá cố được nhận tiền góa bụa Witwengeld.
Tuy nhiên, không được cấp tiền này, nếu thời gian kết hôn ít hơn một năm, trừ khi chứng minh được việc kết hôn không nhằm mục đích nhận tiền góa bụa. Đối với thời gian kết hôn ít hơn một năm, sẽ bị nghi ngờ kết hôn để lấy tiền góa bụa, có thể bị từ chối cấp. Luật bảo hiểm hưu trí nhà nước cũng có quy định tương tự.
Diễn tiến vụ việc: Năm 1996, nguyên đơn sinh năm 1961 chuyển đến sống cùng bạn đời trong một căn hộ thuê. Người đàn ông sinh năm 1955 là công chức nhà nước, về hưu năm 1995. Gia đình con trai nguyên đơn cũng sống gần đó. Bạn đời của nguyên đơn nhận được 2100 Euro tiền hưu, trong khi lương hàng tháng sau thuế của nguyên đơn là 530 Euro. Giữa năm 2012, bạn đời nguyên đơn phát hiện bị khối u ác tính ở thực quản. Ngày 28.03.2013, cả hai kết hôn. Ngày 06.05.2013, chồng nguyên đơn nhập viện điều trị cắt khối u. Tuy nhiên, vài ngày sau ca phẫu thuật, vết thương bị nhiễm trùng. Ngày 24.05.2013, chồng nguyên đơn qua đời. Tháng 07.2013, nguyên đơn đệ đơn xin tiền góa bụa nhưng bị từ chối do bị nghi ngờ kết hôn để lấy tiền góa bụa.
Không chấp nhận án quyết, nguyên đơn kiện ra tòa Verwaltungsgericht Freiburg, khẳng định kết hôn không phải vì tiền góa bụa. Trước khi kết hôn, vợ chồng nguyên đơn đã có 19 năm sống chung như vợ chồng. Năm 1995, họ đính hôn. nhưng lịch cưới bị trì hoãn nhiều lần. Sau khi người cháu nội thứ hai ra đời, bà quyết định kết hôn vào ngày hai người quen nhau, 17.09.2011. Những người bạn của bà đã đồng ý làm phù dâu, phù rể. Một ban nhạc cũng được đặt cho đám cưới. Tháng 4.2011, phải hoãn ngày cưới do con trai nguyên đơn li dị vợ.
Tòa án Hành chính sơ thẩm bác bỏ đơn của bà với lập luận, nguyên nhân khách quan khiến trì hoãn đám cưới mà nguyên đơn nêu ra không thuyết phục. Chống lại, nguyên đơn kiện lên tòa cao thẩm tiểu bang, và thắng kiện. Tòa cao thẩm lập luận, để chống lại cáo buộc kết hôn vì tiền góa bụa, nguyên đơn không cần trình bày nguyên nhân khách quan hay bất khả kháng khiến đám cưới bị trì hoãn, mà chỉ cần chứng minh đám cưới bị trì hoãn, nhưng không bị hủy. 7 nhân chứng được hỏi cung đều khai nhận nguyên đơn có ý định kết hôn vào ngày 17.09.2011, nhưng phải trì hoãn do con trai nguyên đơn li dị vợ vào mùa hè năm 2011 khiến nội bộ gia đình trục trặc.
Tòa phán, đó là nguyên nhân chính đáng khiến đám cưới bị hoãn. Nếu có ý định kết hôn để nhận tiền, vợ chồng nguyên đơn đã thực hiện ngay sau khi có kết quả chuẩn đoán ung thư. Tuy nhiên, đến tháng 3.13, sau khi kết thúc đợt hóa trị và sức khỏe người chồng cải thiện, họ mới kết hôn. Do đó, tòa phán nguyên đơn có quyền hưởng tiêu chuẩn lương góa bụa Witwengeld.
Bài được đăng trên Thời báo Việt Đức số 09.2016