TBVĐ- Tình tiết như trong phim khi hai người đàn ông cãi nhau ầm ĩ và tranh giành một túi tiền đựng 15.000 euro.
Trước tòa Landgericht tại Köln, cả hai đều đòi người kia trả mình số tiền, khiến các chánh án và luật sư lúng túng.
Bên nguyên đơn kể rằng: Anh ta cầm hộ tiền cho một người quen. Trên chuyến tàu điện đến cửa hàng bán đồ gia dụng thì nguyên đơn mới gặp bị cáo. Họ rủ nhau đi ăn. Khi nguyên đơn đi vệ sinh, anh ta đưa cho bị cáo túi tiền nhờ trông hộ. Không ngờ người này lại định „cuỗm“ túi tiền và „chuồn“ luôn.
Bên bị cáo lại kể một câu chuyện hoàn toàn khác: Đây là khoản tiền dính líu đến một vụ làm ăn rắc rối với một đối tác nước ngoài, mà trong quá trình này, bên bị cáo đã giúp bên nguyên đơn mua lại một máy trộn xi-măng. Họ hẹn gặp nhau ở nhà ga để trao tay số tiền đó.
Trước tòa, không ai giải trình được từ đầu túi tiền thuộc về ai. Chiếu theo luật thì „ai giật và cầm được túi tiền đó trong tay vào phút cuối cùng“, nó sẽ thuộc về người đó! Thế nhưng không ai kể cả những nhân chứng có thể chứng minh được người cầm túi tiền đó trước khi cảnh sát đến là ai, vì thế túi tiền tạm thời bị tòa tịch thu và chờ „hạ hồi phân giải“.
Anh Thư